Ảnh: Chùa Tam Chúc, Hoàng Hà chụp |
Thời của tâm linh vặt lông gà
Thời gian gần đây, cộng đồng
mạng có nhắc đến từ BOT tâm linh. Nói việc chặt chém, thu tiền du khách khi đến
địa chỉ tâm linh. Cũng là một ví von sinh động, vui vẻ.
Nhưng mà phải công nhận, chuyện
đó là hiện thực. Những nơi có cảnh đẹp, đều đã bị các đại gia nhòm ngó, xây
trên đó cái chùa, rồi chặn đường thu vé, biến cảnh sắc đất trời thành của
riêng, hoặc đặt ra các loại phí dịch cắt cổ để hoàn vốn, kiếm lời.
Doanh nhân thành công nhất trong
lĩnh vực kinh doanh tâm linh, ai cũng biết tên mà gần như hiếm ai biết mặt, là
ông Nguyễn Văn Trường, chủ doanh nghiệp tư nhân Xuân Trường ở Ninh Bình.
Về góc độ kinh doanh, phải công
nhận đây là một tài năng hiếm có. Tỉnh Ninh Bình nếu xây tượng đài ông này,
hoặc sau ông ta qua đời có xây miếu thờ ông này, mình cũng không phản đối.
Khu Tràng An với hàng loạt đền
miếu chùa chiền, nằm trong cảnh quan non nước, qua bàn tay ông ta, đã biến
thành một khu du lịch đặc biệt, đẹp hàng đầu Việt Nam. Ít ai biết, Tràng An hầu
như là nhân tạo bởi ông Trường. Còn Tràng An thật thì chuối lắm. Cái Tràng An
cổ và thật hiện ông Nguyễn Văn Son là anh ông Trường đang quản lý. Mình chơi
với ông Son và đã từng viết bài về vị trí nghi là trận đồ trấn yểm Tràng An.
Tràng An thành công rực rỡ, năm
đón chục triệu du khách. Riêng tiền bán vé đã thu về cỡ 2.000 tỷ. Chưa kể chục
triệu du khách đó tiêu pha, cúng tiến... gấp nhiều lần số đó ở Ninh Bình.
Với nguồn thu khủng đó, ông
Trường tha hồ làm thứ mình thích.
Chính quyền thu cả trăm ha đất
của dân, đền bù giá rẻ mạt, để ông Trường làm cái chùa Bái Đính to nhất Đông
Nam Á. Thôi thì luật đất đai nó thế, thì đâu chả vậy. Chỗ đó vị trí đẹp, chùa
lại to, tượng thì lắm, nên người kéo đến đông khủng khiếp, triệu triệu người
mỗi năm. Tất nhiên, đổ ra gần tỷ đô xây cái chùa, thì bài toán kinh tế khủng
khiếp thế nào.
Nhưng, có lẽ, chùa xây chưa xong
thì vốn đã hoàn rồi cũng nên. Thi thoảng cộng đồng mạng lại chụp cảnh nhân công
vác bao tải đi gom tiền ở các hòm công đức, cuối ngày dồn lại chất tiền lên xe
tải. Đếm tiền là một việc khổ ải, chắc cần đến nhiều nhân sự. Trong số nhiều
triệu du khách đến ngôi chùa đẹp và khủng này, chắc có vạn người đi ngó cho
biết, còn lại toàn là “gà béo”, đến cầu cúng, xin xỏ, đút tiền vào tay tượng,
nhét tiền vào mồm tượng...
Nhận thấy doanh nghiệp Xuân
Trường quá giỏi trong việc vặt lông gà, kèm theo đó là thúc đẩy phát triển du
lịch, tạo nguồn thu cho địa phương, nên nhất loạt các tỉnh mời chào, đón rước
đại gia này.
Ngay cạnh Ninh Bình là Hà Nam,
đã dâng ngay khoảnh đất đẹp nhất trong khu du lịch rộng tới 5.000 ha cho Xuân
Trường xây chùa Tam Chúc to nhất thế giới trị giá 21.000 tỷ đồng.
Chưa biết cụ thể dự án này ra
sao, nhưng có thể, cả ngàn ha đất với vị trí đẹp như tiên cảnh sẽ vào tay Xuân
Trường. Nếu vùng non nước hữu tình đó thành một Tràng An thứ 2 thì cũng tốt
thôi. Có lẽ, chỉ tư nhân mới làm được.
Rồi tiếp đấy là toàn bộ khu du
lịch Hồ Núi Cốc của Thái Nguyên với gần 20.000 ha rơi vào tay Xuân Trường để
mọc ra những công trình tâm linh kỳ vĩ, với mức đầu tư trị giá 15.000 tỷ đồng.
Gần đây là Hải Phòng dâng cho
Xuân Trường cái đảo Cái Tráp rộng 450ha để tiếp tục xây xướng chùa chiền. Trị
giá công trình tâm linh này cũng ngót 10 ngàn tỷ đồng.
Vặt được lông gà của triệu triệu
con dân đất Việt, Xuân Trường thừa thắng xông lên đề xuất xin đầu tư 15.000 tỷ
đồng vào khu Chùa Hương, để vặt tiếp cả triệu con gà béo dị đoan mê tín, trong
số cả chục triệu khách hành hương mỗi năm về thắng cảnh này.
Kết thúc bài viết, phải nhấn
mạnh lại rằng, Nguyễn Văn Trường là một doanh nhân giỏi, cực giỏi trong việc
kinh doanh tâm linh, và thúc đẩy du lịch tâm linh.
Nhưng, nhìn rộng ra một chút,
kinh doanh tâm linh mà siêu lợi nhuận thì vô cùng đáng lo ngại. Nó là biểu hiện
của thời kỳ mạt pháp. Các công trình kỳ vĩ mọc lên, tốn kém nhiều tiền bạc trí
tuệ nhưng không phục vụ sản xuất, tạo ra hàng hoá, thúc đẩy phát triển chung.
Chùa to, tượng lớn, với các trò kiếm tiền thu hồi vốn, càng đẩy con người vào
vòng mê muội.
Có thể, đất nước có thêm cả
triệu người mê muội từ những công trình khủng này...
Phạm Ngọc Dương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét