Thời
xưa,vài nghìn người mới có một người được Nhà Thánh chọn, vì vậy mà chữ ĐỒNG
trân trọng lắm. ĐỒNG ở đây nghĩa là cái ghế cho nhà Thánh ngự, từ CỐT nghĩa là
xác, người ngồi đồng tựa như đứa trẻ con trong sáng, quên đi cái tôi của mình
mà hóa nhập vào bóng thần thánh.
Là người mang theo mình chữ ĐỒNG thì việc giữ TÂM càng quan trọng
và khó khăn hơn những người khác, Tâm sáng thể hiện ở việc rèn luyện thân,
miệng, ý trở nên đoan chánh ngay thẳng. Tất cả mọi hành vi thiện hay ác, tốt
hay xấu của con người đều xuất phát từ ba cửa ngõ là thân, miệng, ý. Do đó, nếu
một người mà thân, miệng, ý không được uốn nắn cho ngay thẳng thì mọi hành vi
của người ấy sẽ rơi vào khiếm khuyết xấu ác, đưa đến hại mình hại người. Trái
lại, người nào có thân tu tập, có lời tu tập, có tâm tu tập thì mọi hành động
của người ấy sẽ trở nên hiền thiện tốt đẹp, đưa đến lợi mình lợi người.
Là Thanh đồng phải biết giữ gìn
lời ăn tiếng nói của mình, không để cho miệng lưỡi rơi vào những lời nói sai
trái xấu ác gây tổn hại cho tự thân và phương hại đến người khác như nói láo,
nói hai lưỡi, nói lời thô ác, nói lời phù phiếm vô ích. Thay vào đó, chỉ nên
nói những điều chân thật, đúng đắn; những điều đưa đến đoàn kết, hòa hợp; những
điều tao nhã, hiền hòa; những điều có ý nghĩa, lợi lạc.
Muốn thực hiên được điều này,
trước hết là tập dứt bỏ nói dối, chỉ chuyên tâm nói đúng sự thật; dứt bỏ nói
lời gây chia rẽ người này người khác, chỉ nói những lời đưa đến hòa hợp; dứt bỏ
nói những lời thô ác, chỉ nói những lời nhẹ nhàng hiền hòa; dứt bỏ nói những
điều phù phiếm vô ích, chỉ nói những điều có ý nghĩa, khiến tâm tư được tịnh
lạc. Phải cân nhắc lời nói của mình, xem điều mình nói ra có đúng thời hay
không, có chân thật hay không, có lợi ích hay không và có từ tâm hay không, lời
nói ra phải xuất phát từ động cơ thương quý người khác, mong muốn cho người
nghe được lợi ích an lạc, không phải vì ghét bỏ hay do sân hận bực phiền mà
“trút lên đầu người ta” những lời báng bổ.
Thanh Lam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét